My mixtape for March 2011. I know its too late to post here, but the music never gets old. So enjoy it like I did. :D
Link download: http://www.mediafire.com/?23alkmn0vpfmj2h
James Blake – I Never Learnt To Share [James Blake (2011)]: dứt khoác là một trong những đĩa must-play của năm. Sau một loạt EPs được đánh giá cao vào năm ngoái, chàng trai này hình như không có dấu hiệu cạn kiệt ý tưởng. Phần vocal được đẩy vào trung tâm, không quá phô trương nhưng vẫn đầy đặn, được autotune triệt để một cách chủ ý. Phần lời, phần da thịt khoác lên khung sườn âm nhạc, cũng được tiết chế đến tối giản (James: „...Tôi hầu như chỉ quan tâm đến từ ngữ được phát âm ra như thế nào chứ không phải ý nghĩa của chúng“). I Never Learnt To Share là một điểm nhấn của album, khó có một track nhạc pop đại chúng nào chỉ với 2 câu hát có thể cuốn hút người nghe suốt độ dài 5 phút như vậy.
Lykke Li – Jerome [Wounded Rhymes (2011)]: cô gái bé nhỏ đến từ Thụy Điển từ bỏ hình ảnh ngọt ngào trong Youth Novels để mạnh mẽ và nồng nhiệt hơn. Giọng hát khều khào, e dè trước đây (gợi nhớ rất nhiều đến đồng hương Stina Nordenstamm) trở nên dứt khoát, gợi cảm hơn bao giờ hết. Album còn cho thấy khả năng sáng tác rất dồi dào của Li, phản ánh những khía cạnh của tình yêu, tình dục và nỗi đau với một cá tính tuyệt vời. Với những bạn thích Duffy hay Adele thì Lykke Li là một món lạ, rất chất lượng để thay đổi khẩu vị.
John Maus - Quantum Leap [We Must Become The Pitiless Censors Of Ourselves (2011)]: single nằm trong album thứ 3 của John Maus, người dã từng cộng tác với Panda Bear và Ariel Pink. Bài hát là sự hòa trộn giữa phần bass trầm lắng và giọng ca thành một bản pop thô sơ nhưng đầy quyến rũ.
Planningtorock - Doorway [2011]: bài hát ấn tượng, thuộc dòng nhạc điện tử u ám, làm gợi nhớ đến Fever Ray hay The Knife với album Silent Shout. Hoặc có thể do Janine Rostron, aka Planningtorock đã ảnh hưởng khi năm ngoái vừa mới cộng tác cùng The knife chăng?
Nicolas Jaar – Too Many Kids Finding Rain In The Dust [Space Is Only Noise (2011)]: một album electronic, hơi hướm ambient rất hay, u uất, đôi khi mang một không khí bí ẩn gợi nhớ những bộ phim thriller tình dục đầu những năm 90s („Keep Me There“ là một điển hình). To Many Kids... cũng như nhiều track khác trong album, không phải là một show âm thanh điện tử thừa mứa với nhiều hiệu ứng, còn có phần khá khiêm tốn, nhưng người nghe luôn kiếm thấy sự mới mẻ trong mỗi lần nghe lại.
Kurt Vile – Jesus Fever [Smoke Ring For My Halo (2011)]: nghe thứ psych-folk của Kurt làm nghĩ đến những tấm hình polaroid với nước ảnh như được bọc bởi một làn khói thuốc. Có thể một số người ban đầu dị ứng với giọng hát hơi „lè nhè“ của Kurt, nhưng khi đã bắt tai sẽ thấy thú vị và trên hết, nó hòa hợp vào không gian âm nhạc mà anh tạo ra.. Jesus Fever chỉ là một trong vô số track rất hay của album.
Solar Bears – Cub [(Keep Shelly in Athens Remix (2011)]: một bản remix kịch tính, dày dặn; không hẳn là chất liệu nhảy nhót trong club mà thích hợp dành để nhắm mắt lại và để mặc toàn bộ âm thanh bao trùm lên thính giác hơn.

Thao & Mirah feat. tUnE-YarDs – Eleven [Thao & Mirah (2011)]: bộ đôi này là sự kết hợp giữa 2 cô gái gốc Việt Thao Nguyen và gốc Do Thái Mirah. Eleven ồn ào, lộn xộn, vui vẻ với phần beat rất đặc trưng của tUnE-YarDs, mở đầu rất hứa hẹn cho album của nhóm sẽ phát hành vào cuối tháng tư, chắc chắn sẽ là một album sống động và tràn đầy không khí mùa hè.
Burial, Four Tet & Thom Yorke* – Mirror [Ego-Mirror 12“ (2011)]: những ai ưa thích nhạc điện tử của Anh có thể phải nhảy cẫng lên vui sướng vì sự kết hợp hiếm hoi này. Có thể nhận thấy rõ ràng dấu ấn cá nhân của mỗi người: phần beat của Burial, samples của Four Tet và đương nhiên là phần vocal của Yorke; nhưng tất cả những yếu tố trên, thay vì chèn ép, tạo cảm giác chật chội cho người nghe, vẫn tìm thấy không gian cho mình và hòa hợp lại thành 6 phút âm thanh vững chắc, đồng nhất và vô cùng thỏa mãn thính giác. (*chú thích thêm cho những ai chưa biết: Thom Yorke là frontman của band nhạc Anh đình đám Radiohead).
Bibio – Lovers' Carvings [Ambivalence Avenue (2009)]: có thể là ear candy của mixtape tháng này, mở đầu bằng phần guitar đong đưa như một điệu đưa nôi, rồi sau đó chuyển đoạn với thêm một ít percussion, vocal và tiếng vỗ tay. Không nhiều cao trào nhưng vẫn rất ngọt ngào. Album mới của Bibio, Mind Bokeh sẽ phát hành vào cuối tháng 3.
The Dodos – Going Under [No Color (2011)]: sau album „pop hóa“ được release khá vội vã vào năm 2009, Time To Die, The Dodos đã dần lấy lại phong độ với No Color. Không đột phá như The Visiter (2008), nhưng người nghe vẫn dư sức hài lòng với những âm thanh mộc mạc, náo nhiệt và sống động của cả album. Quả thực khó có một band nhạc nào hiện nay có thể chơi folk „lửa“ như vậy.
Gold Panda – Marriage [Lucky Shiner (2010)]: nhạc điện tử của Anh đang dần định hình một phong thái riêng rất khác biệt, tuy vậy từng nghệ sĩ vẫn tìm tòi những lối đi riêng cho mình. Trong số đó, những nghệ sĩ như Gold Panda hay Star Slinger, thay vì cố gắng đột phá, thì lại theo đuổi những âm thanh thân thiện, gần gũi, dễ chịu hơn nhưng vẫn lặng lẽ đưa vào những yếu tố mới mẻ. Nghe Lucky Shiner lần đầu có thể thấy khá bình thường; nhưng thật ra đôi khi để lắc lư một chút, thư giãn một chút, đây quả thực là một album rất sáng giá.
Panda Bear – Last Night At The Jetty [Tomboy (2011)]: lại là một con gấu panda khác. Khi nghĩ về psychedelic pop với đúng nghĩa của nó nhất (psychedelic = lâng lâng), mình sẽ nghĩ ngay đến Panda Bear và band nhạc của anh – Animal Collective – band nhạc cực kỳ yêu thích của mình. Album mới của Panda Bear, Tomboy, sẽ được phát hành vào tháng 4, tức là không phải chờ đợi quá lâu nữa.
The Radio Dept. - Where Damage Isn't Already Done [Passive Aggressive: Singles 2002-2010 (2011)]: rất đáng tiếc là một band indie pop như The Radio Dept. sau 15 năm hoạt động lại không có được danh tiếng xứng đáng với tầm vóc của nó. Nhưng những ai từng xem Marie Antoinette của Sophia Coppola chắc chắn đã nghe qua những track như Pulling Our Weight hay Keen On Boys của nhóm. Where Damage Isn't Already Done là một track nhỏ khá hay, phần nào cho ta một cái nhìn chung chung về phong cách gần như không đổi của nhóm trong suốt gần 10 năm nay nhưng mà vẫn không hề cũ kỹ.
Another playplists: Link here
Labels: mixtape, music