Playlist for my birth month, May 2011

Why the monthly reviews keep longer and longer? >"<





LINK DOWLOAD: http://www.mediafire.com/?auc7ci0a4yjyfk2






Blonde redhead – 23 (23 – 2007) Mở đầu playlist của tháng này là ban nhạc rock của Mỹ với giọng ca ngọt ngào của nàng vocal Kazu Makino người Nhật cùng 2 anh em sinh đôi đến từ Ý. 23 là con số tuổi mới của bạn Ka, còn ở bài hát này, 23 giây là quãng thời gian tình yêu tái sinh và tồn tại mãi mãi. Bài hát 23, cũng là tựa đề album, mở màn cho cả album một cách ấn tượng, nhờ tiếng trống, bass, và hợp âm kết cấu kết hợp hoàn hảo, gần như chìm lắng trong tiếng piano ám ảnh. Giọng Makino có thể không có gì đặc biệt lắm, đơn giản và không trọng tâm nhưng đầy sức quyến rủ ám ảnh chết người. Bài hát này cũng được sử dụng trong trailer của Bristish TV series Skins, 02-2008. (À, Skins là TV show đầu tiên và cũng là duy nhất cho đến hiện giờ bạn Ka thấy soundtrack siêu hay, mình có đủ OST 4 series)
The Antles - No Widows (Burst Apart- 2011) Album mới của The Antles bị áp lực khá nặng khi liên tục bị người nghe so sánh với album Hospice đầy thành công của 2009, Burst Apart thì nhẹ nhàng và rộng hơn, nhưng tất nhiên vẫn là những ca khúc cảm xúc mượt, album còn cho chúng ta thấy được cả chất thi vị thơ ca trong ca từ giai điệu. Ca khúc số 4 “No windows” với những âm thanh du dương mở đầu bài hát như fadeout, thả bạn thân vào trong độ dày của nó.
Bài hát là việc trở việc căn nhà không có cửa sổ, không có áo quần, một cuộc sống tự do với không sự lo lắng buồn phiền vì không có ai ở đó để phát xét hay quan tâm. Điều đó chẳng phải tuyệt sao?
Cass McCombs - County line (Wit's End -2011) là một track được release trước, nằm trong album Wit’s end sắp tới của Cass McComb, bài hát này có nhịp điệu rất chậm nhưng thể nó đã vượt qua một khoảng thời gian rất dài để đến được với người nghe, nhẹ nhàng nhưng đầy quyền năng với lyrics, mood và sounds. Trong một tờ note viết tay gởi cho Stereogum, McCombs đã viết “Tôi biết mọi người dần trở nên cô đơn, vì tôi cũng vậy, nên tôi bắt đầu viết những bài hát về những người cô đơn trong một khoảnh khắc chợt có những sáng kiến tuyệt vời giúp họ cảm thấy bản thân có ý nghĩa hơn nhưng rồi chỉ một tíc tắt sau đó, những sáng kiến đó cũng bỏ đi nhưng tất cả những thứ khác.” Có thể vì thế mà County Line chất chứa nỗi buồn tuyệt vọng trong đôi mắt của Cass với chất giọng đầy dịu dàng “You never even tried to love me/ Whoa, whoa, whoa, whoa, whoa/ What did I have to do to make you want me?/ Whoa, whoa, whoa, whoa, whoa”
The Kills - Future starts slow (Blood Pressures-2011) Thật là tuyệt vời khi thấy The Kills đã trở lại con đường đua. Alison Mosshart đã tạm thời dừng cộng tác với The Weather Dead (một supergroup band khi có 4 thành viên đến từ 4 bands khác nhau), và trở lại hợp tác với Jamie Hince, sau album cuối cùng của 2 người là Midnight Boom 2008. Blood Pressure, album mới nhất của The Kills, trước khi được phát hành đã tạo nên nhiều câu hỏi của những người fans, liệu họ có làm được tốt như The Dead Weather đã thực hiện?
Và may mắn thay, Blood Pressures, đã không làm thất vọng. Bằng chứng là ngay track đầu tiên Future Starts Slow với nhịp trống mạnh, và ghita riff ấn tượng cùng với vocal trước và sau. Một bài hát có sức nặng tốt, khó ai khi thưởng thức mà biết đó là thành quả lao động chỉ đến từ 2 bộ não.
Purity Ring – Lofticries Purity Ring là một dự án riêng của Corin Roddick (drums, guitar, keys) và Meghan James (vocals), thành viên của ban nhạc Gobble Gobble (mình hoàn toàn không biết band nì).
Lofticries mang âm điệu nhẹ nhàng Indie-synthpop, xen lẫn là một chút tiết tấu lạ tai của dòng nhạc pop hiện đại như đó là tình yêu của chàng James Blake với các thiếu nữ trong band nhạc Warpaint. Giọng vocal trong trẻo dường như kết nối với mọi chi tiết của bài hát một cách hoàn hảo, không thừa thãi hay bỏ trống dù chỉ một giây. Và khi bài hát gần đến kết thúc, âm điệu mờ dần đi rồi vang vọng trở lại, tăng sự bí ẩn cho nó và kích thích khan giả play nó một lần nữa. Rồi lần nữa, lần nữa. À, có thể tưởng tượng bài hát như một ly dưa hấu ép mát lạnh cho một buổi chiều cuối tuần đầy nắng lười biếng chỉ biết nằm dài trên chiếc giường êm ả.
EMA – California (Past Life Martyred Saints – 2011) Past Life Martyred Saints là một sự án riêng của Erika M. Anderson (aka EMA), có thể xem là một record cá nhân, được thực hiện bởi một nhạc sĩ không sợ hãi và dũng cảm với âm nhạc của cô. California là một trong những track tốt nhất, cho thấy tài năng tuyệt vời của EMA để tìm ra 1 nơi thoải mái mà những dòng sloganeering to lớn và những chuyện cá nhân có thể cùng tồn tại. Đó là những chuyện nhức đầu, buồn phiền, lo lắng và nỗi nhớ khi phải trở về nhà (hờ hờ, cái nì t hiểu nè). Có thể nói chất nhạc của EMA làm bạn Ka liên tưởng đến Patti Smith hay Cat Power, nhưng đây là nỗi bực mình riêng biệt của EMA, nó cứng và giòn như một cú tát lên mặt, và sẽ bỏ đi với vết lằn đỏ trên mặt.
Junior Boys - In the morning (So This Is Goodbye – 2006) Bạn Ka đã nghe qua album mới của nhóm nì, nhưng vẫn thích album cũ này hơn, một album electro -dancepop thuần túy. . So This Is Goodbye được ra lò năm 2006, giúp tên tuổi Junior Boys trở nên vụt sáng, album là những mảng ghép độc đáo đầy lộn xộn của Greenspan (DJ của Junior boys). In the Morning, là lựa chọn rõ ràng cho single đầu tiên, với lỗi dẫn dắt âm điệu độc đáo. Phần âm điện tự là một chìa khóa quan trọng trong việc phát triển nhịp điệu bài hát. Lời hát như kể về câu chuyện anh chàng có trai tim trầm cảm, sau khi được bạn bè dụ dỗ rủ rê đi chơi tối, để gặp gỡ và làm quen nhiều bạn mới, nhưng để rồi “in the morning” một cách tự nhiên, anh ta lại cô đơn như cũ Có ai trong chúng ta, sau một đêm nhậu nhẹt sau khướt với bạn bè, để đến sáng hôm sau chợt đau lòng nhận ra bên cạnh ta không có ai cả chưa?
MIA - Born Free (2010) MIA là một nghệ sĩ tài năng đến từ Anh, có trong tay bao nhiêu giải thưởng nhưng âm nhạc của cô chưa bao giờ làm nhàm chán người nghe. Born Free có một chút rock và noise hơn thứ âm nhạc thường thấy của nàng, lyric đầy ấn tượng như một lời khẳng định nữ quyền một cách mạnh mẽ đầy thách thức. Bạn Ka hay nghe bài nì lúc bị stress =.= Khi song-short film được tug ra vào năm 2010 đã trở thành 1 cú shock lớn, video mang đầy tính bạo lực và tính phân biệt chủng tộc này đã trở thành đề tài tranh cãi lớn đến nỗi youtube phải quyết định remove nó.
Bạn có thể xem video này tại đây: http://vimeo.com/11219730.




Bon Iver – Calgary [Bon Iver – (June 2011)]: chất giọng falsetto đầy đặn tha thiết của Bon Iver - dễ dàng tách khỏi những giọng giả thanh khác thường hay bị lâm vào lỗi diễn tả sắc thái quá đà, kịch tính – thường mang nhiều tính tự sự hơn. Cộng với khả năng sáng tác cực tốt đã khiến album For Emma, Forever Ago năm 2008 thành một indie hit bự mà người ta còn nhắc mãi đến bây giờ. Calgary là track đầu tiên trong album mới sẽ phát hành tháng Sáu, nghe qua có thể thấy rõ sự đầu tư vào phần sản xuất hơn hẳn For Emma. Lối chơi acoustic mộc mạc được thay thế bằng một pattern nhạc cụ nhiều màu sắc hơn. Phút đầu tiên của bài hát dễ làm liên tưởng đến những bản thu âm buồn bã cuối những năm 80s, đầu 90s, được kết nối dẫn dắt với 3 phút rộn rã còn lại bài một cách nhẫn nại, từ tốn nhưng để lại đầy dư vị sau khi nghe. Cá nhân mỗi lần nghe Bon Iver không khỏi nghĩ tới những đêm vắng lặng trong khu cắm trại trong kỳ nghỉ hè hay phòng khách nơi bạn ở những buổi tối mùa đông ảm đạm. Thật sự rất mong chờ album mới này.
The Morning Benders – Oh Annie [2011]: frontman của nhóm, Chris Chu từng nói một trong những điều cậu hối hận duynhất khi thực hiện Big Echo vào năm ngoái là Oh Annie, ca khúc được viết sau khi cậu xem Annie Hall của Woody Allen lần thứ 100, không được đưa vào album. Phần trống chậm rãi ôm lấy giai điệu , tiếng guitar và piano đong đưa, nhạc cụ dây thoang thoảng và Chu hát như thì thầm trên nền nhạc đấy. Nhẹ nhàng nhưng không hề dễ quên. Nghe Oh Annie làm ta liên tưởng đến một ending song hòan hảo cho một bộ phim indie nào đấy, đầy dư vị ngọt ngào.
13 & God – Armored Scarves [Own Your Ghost (2011)]: là sự kết hợp giữa The Notwist của Đức và band nhạc hip-hop của Mỹ Themselves. Own Your Ghost là album thứ hai sau đĩa LP đầu tiên vào năm 2005. Sau 6 năm có vẻ 2 nhóm gặp vấn đề trong việc tìm tiếng nói chung cho album khi nhiều chỗ có thể thấy rất rõ sự phân chia trong âm thanh, nói dễ hiểu hơn là thiếu hòa hợp. Armored Scarves là một điểm sáng hiếm hoi khi phần rap của Themselves không bị lạc lõng. Soi kỹ vẫn thấy rõ sự ảnh hưởng lớn hơn của The Notwist lên cả album - một điều đáng tiếc, nhưng chưa hẳn là một điều xấu, nhất là những fan bự của The Notwist như bạn Ki. Chất giọng trung tính của Markus Archer vẫn như mọi khi, lần đầu dễ ru ngủ người nghe nhưng qua nhiều lần nghe lại dễ dàng gây nghiện.
tUnE -yArDs – My Country [w h o k i l l (2011)]: nói ngắn gọn thì âm nhạc của chị béo này cực hợp lý vào những ngày tốt lành để giải phóng cơ thể lẫn đầu óc. Hòa trộn nhuần nhuyễn các yếu tố của Afro-pop, R&B, folk, đây đó một chút điện tử, mỗi bài hát là một bữa tiệc âm thanh thịnh soạn. Không phải là một trong những vocal quá hay, nhưng sự tự tin cộng với thứ năng lượng tích cực hiếm thấy trong giọng hát khiến cô gái này cực kỳ độc đáo. My country mở đầu bằng phần trống bốc chết người, rồi đến giọng hát bung xõa của cô khắp nơi trong bài hát, dường như độ dài gần 4 phút quá ngắn để bỏ phí một giây nào.
Phải nói là w ho k i l l được làm đều tay đến mức khi làm playlist bạn phải loay hoay, phân vân rất lâu khi đưa My Country vào playlist vì 9 bài còn lại trong album không hề kém cạnh.
K – Os - Crabbuckit [Joyful Rebellion (2004)]: biết đến bài hát này rất tình cờ khi xem 1 review về headphones có nhắc đến Crabbuckit như một bản nhạc chuẩn để test headphones. Vì bạn không nghe/biết nhiều về K-Os nên khó có thể viết gì thêm về nhân vật này. Chỉ có thể nói một điều: Crabbuckit là 1 bản hip hop hay ho mà mọi người rất nên nghe: beat giòn giã, được bao trùm bằng phần phối rất jazzy, rap gọn gàng sắc bén. Đã kiếm được đĩa Joyful Rebellion và đang ngâm để nghe từ từ.
Jai Paul – BTSTU (2011): lại một track „lai hóa“ khác. Tách riêng rẽ từng âm thanh trong BTSTU ra khó có thể thấy điểm gì đặc biệt. Nhưng một người đầu bếp giỏi khi biết kết hợp các nguyên liệu thông thường một cách độc đáo nhưng hợp lý, kết quả sẽ vô cùng lạ miệng. Beat 2/4 chậm rãi, phần vocal „oooh oooh“ đã nghe trăm lần ở đâu đó, synth bắn liên thanh lẫn lyrics mở đầu với „don't fuck with me, don't fuck with me“ nghe chừng không phải là một debut song thú vị, kết hợp tất cả lại cực kỳ dính tai.
Alex Turner – It's Hard To Get Around The Wind [Submarine OST (2011)]: tay trưởng nhóm của ban post-punk khá đình đám Arctic Monkeys của Anh trở lại với 6 bài hát sáng tác riêng cho bộ phim Submarine. Nghe It's Hard To Get Around The Wind cảm thấy bất ngờ vì độ chín trong giọng hát của Alex, sự ngân rung cuối mỗi câu hát mà thể loại punk ồn ào trước đây của Arctic Monkeys không cho phép cậu trưng trổ ra. Phần lời chân thực, true-to-life, không bị nặng nề ẩn dụ, một phần để phù hợp với tính chất coming of age của một bộ phim như Submarine, rất dễ làm nhiều người nghe đồng cảm.

Another playplists: Link here

Labels: ,